Ngày 9 tháng 12, 2017 thằng viết trở lại Hà Tiên sau chuyến viếng thăm quần đảo Bà Lụa Kiên giang với đoàn 5 anh em khác. Lần trước vào tháng 11-2016 là đến từ Châu Đốc, đã có hình ảnh và du ký đầy đủ trong trang này (link) rồi, trang này chỉ bổ túc thêm vài tấm.
Cũng như lần trước thằng viết tạm trú tại hotel River bên bờ kè sông Giang Thạnh - tức cửa biển Hà Tiên vì chổ này có cảnh nhìn toàn diện cửa biển và phuc vụ khá tốt.
Khách san River người đây gọi là khách sạn 9 tầng (chỉ ở 6), nhìn từ tả ngạn là bến tàu Hà Tiên. Tàu đi Phú quốc và tàu buôn nhỏ đi các đảo từ bến này. Chỉ 1 năm qua bến này đã xây dựng lớn đẹp tiện lợi hơn nhiều. Các bạn có thể so sánh ảnh từ khác sạn nhìn qua từ tháng 11, 2016.
Hình ảnh từ chuyến tự túc 1 mình ra xem quần đảo Hải Tặc Kiên Giang. Tháng 12 trời rất tốt và biển êm. Hình chụp khi tàu rời bến chừng 20 phút, nhìn thấy mõm núi che khuất thị xã Hà Tiên. Ngọn đồi gọi là núi Pháo Đài nhưng pháo đài thật đời Minh Mạng xưa kia giữ cửa biển Hà Tiên là cuối cầu Tô Châu không nhìn thấy trong hình này. Cảnh này có thể thấy từ tàu đi Phú Quốc.
Cầu Tô Châu. Đây là cầu lớn cuối cùng trước biên giới, nhưng không phải là "Chiêc cầu biên giới" với "người đẹp Tô Châu" trong bài ca nổi tiếng đâu nhé. Chiêc cầu đó bên Tàu!
Bờ kè hữu ngạn Hà Tiên, có lúc gọn sạch khang trang. Đêm đến là chợ đêm ẩm thực, sáng sớm thì là chợ cá nhỏ do ngư phủ địa phương đến bán lẻ, chừng 8 giờ thì tan. Chợ cá lớn là trong nhà lồng bên bờ kè này. Mách nhỏ cho du khách: nên tránh mua tại chợ xếp lộ thiên này, vì dân bán họ biết bạn là du khách - nói bóng gió là thế. Chúng em có mua 5 kí cua - rất rẻ! - cân rõ ràng ràng. 5 kí đó mang về cân theo cân khách sạn chỉ còn ... ít lắm (dưới 3!) Khi mua xong thấy đã nhẹ nhẹ rồi, vội quay lui đòi cân lại thì bạn hàng nói là người đó đã dọn về rồi.
Các bạn du ngoạn Hà Tiên nên tiên liệu kiếm phòng trên bờ kè này, khách sạn phía các ngõ trong để người địa phương hay dân đi buôn họ thuê. Với bản đồ va thông tin trên các trang booking không lý do gì không biết vị trí khách sạn mình đặt thuê phòng nằm ở đâu.
Bồn nước các cô tiên nữ nhảy múa trên sông Giang Thạnh, tục truyền đã cho địa phương này tên đẹp của nó (xin xem blog page trước có bàn nhiều hơn).
Trời tháng 12 mà cũng khá nóng, mấy thằng nhỏ ra hồ nước chơi cho mát (hay vì tượng các cô tiên nữ khá lộ liễu, hấp dẫn?) 😀
Công viên trên bờ sông có hòn non bộ với hình Hòn Phụ Tử, một thời là biểu tượng Hà Tiên cho ai không quan tâm tìm hiểu và chưa tới vùng này bao giờ. Chổ đó là Kiên Lương, và Kiên Lương cách Hà Tiên như Sài Gòn cách Biên Hòa hay xa hơn. Hai nơi hoàn toàn khác nhau, xin bạn đọc xem blog về Kiên Lương. Hòn Phụ Tử này nay chỉ là quá khứ, từ tháng 8 năm 2006 đảo chỉ còn 1 mõm đá dưng bên phải, mõm trái đã bị Việt Cộng hay phản động nó giựt sập rồi. Hay CIA? Việt Tân? Việt Minh? Tây Sơn? hay Văn Thân?
Hình rõ hơn về các khách sạn hải yến. Các lỗ tròn là lỗ thông khí mát, chim yến bay về tổ từ trên cao xuống. Tức nhiên là các tòa nhà này vẫn có thể chuyễn thành khách sạn thiệt 1 ngày mai sau.
Thương hiệu Hải Yến này thì là trên một khách sạn cho khách không có cánh thật. Như em đã nói, du khách nên tìm phòng ở sát bờ kè thì tầm nhìn mới vừa ý hơn.
Căn này chỉ có tầng dưới là người ở. Bạn đọc chú ý cái loa trên góc phải. Cổng vào đình thần hoàng đưa vào 1 con hẽm dài - đình ở cuối hẽm - mà 2 bên toàn là nhà nuôi én. Các bạn để ý là Miền Tây ít ai nói 'đền' mà nói 'đình'.
Loa phát tiếng gọi chim én. Phát suốt ngày chỉ ngưng sau chập tối (có giờ quy định). Không lớn và phiền gì mấy, vì phải gần đúng âm lượng tự nhiên của con chim. Phát kiểu loa phường thì én nó vượt biên hết ráo! Người còn đi nói chi chim, nó có cánh!
Tức nhiên là không phải Radio Shack mà Made in China. Xin lỗi ông Trump nhé.Một khách sạn hải yến khác.
Trong tất cả các thành thị đi qua thì em thấy nhà cửa Hà Tiên là sạch sẽ và sơn phết đẹp và màu sắc vui tươi nhất, cá thể từng nhà có thể hơi "bạo" tí nhưng nhìn tập thể thì rất có tính lạc quan yêu đời. Nhất là một thị xã ven biển, không khí trong lành khí hậu mát mẽ.
Chợ đêm yên ả nhất Viêt Nam
Chợ ẩm thực hải sản trên bờ kè Hà Tiên. Chưa đông, khi nào đông thì nó đông.
Em đi kiếm mua tấm khăn rằng đặng ngày mai giả dang Anh Hai Nam Bộ ra đảo Hải Tặc, chị em bạn hàng chỉ lòng vòng em tới nơi bán xú chén mới có. Tại sao hàng bán nịt vú thì em không hiểu, nhưng giá hàng bằng 1/3 nơi cửa hàng du lịch. Chị em xem em như người địa phương, Rạch Giá hay U Minh là xa nhất.
Nhạc Duy Khánh, nhạc lính rất thịnh hành ở đây (và toàn Nam Bộ hiện nay 2017). Nếu các bạn Việt kiều phản động hí hửng tưởng là "lính" Cộng hòa thì các bạn sai bét. "Lính" đây ai cũng hiểu là lính bộ đội, bài hát về thời kỳ chiến tranh Kampuchea (9 năm chiến tranh bên đó, lỗ hông thông tin lớn lao đối với dân di tản 75 và về sau).
Cũng như các bạn U60+ thời quốc gia nghe nhạc tiền chiến 1950 mê mệt cứ tưởng là hát về lính Sài Gòn. Hỗng phải đâu các chú! đó là nhưng bài hát về người lính Việt Minh ở chiến khu chống Pháp!
Để em đừng quên đây là biên giới Việt Miên thì có chiêc BM biển số Preah Sihanouk (Kompong Thom)
Hà Tiên hiền hòa hiếu khách, người dân thư thả và mật độ rất thưa so với các thành thị khác Miền Tây. Khí hậu biển, địa phương cảnh đẹp cho dù không cao sang lắm. Có điều kiện thì em muốn về đây ở tuổi già. Hà Tiên ở cuối 1 con lộ độc đạo (nếu không kể đường nhỏ từ Châu Đốc xuống), là tận cùng đất nước giáp Kampuchea, ai không buôn lậu cũng chẳng có việc gì xuống tận đây mà làm gì. Thành ra em nghĩ là sẽ rất an nhàn ẩn dật (Cho đến đợt cáp duồn tới?)
😁
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét