Lên Động Chùa Hương thì có thể tự leo vài nghìn bậc cấp, và đó là lựa chọn duy nhất cho đến rất gần đây, hay là mua vé đi xe cáp treo. Dĩ nhiên lựa chọn nếu là duy nhất thì đâu có gọi là lựa chọn, nhưng mà người ta hay nói như vậy. Tự leo trong mùa hè nóng 40 độ và ẩm độ gần 100% thì có thể chết bất cứ lúc nào. Vậy mà mấy năm trước đây thấy hình người trong động đông như kiến bu mà hãi.
Trong sân ga xe cáp. Ngày lễ hội nghe nói đây là nơi hỗn độn vô cùng. Bạn đọc có thể chọn mua xe lên mà không mua vé xuống, như thằng viết. Để rồi tiêc hùi hụi khi xuống mấy nghìn bậc cấp, lâu quá quên thời hành quân leo núi, tưởng xuống là nhẹ. Xuống chừng ấy độ cao (như thấy trong hình dưới) nó cũng khổ như lên, bàn chân, mũi chân và bắp chuối nó cũng réo gọi đầu hàng sau chừng 100 bước xuống. Nhât là phải đúng hẹn phía dưới núi vì tour phải bố trí đò về Bến Yến.
Chiều dài cáp là 1 km, cao độ Động Hương Tích em không biết nhưng bạn đọc thấy đó. Đường bậc cấp lên tức nhiên không phải là đường thằng, thì phải biết. Em và bạn đồng hành người Pháp và con trai 13 tuổi đi bộ xuống. Thè lưỡi. Em thì 15 ngày sau còn đau nhưc bàn chân và bắp chân phải lết.
Bên phải hình là Đền Giải Oan, nếu đi bộ lên thì có thể vào đó 1 là nghỉ chân vì đến đó là 1/2 đường, hai là xin giải oan nếu mình co bị oan thật. Tục lệ là vãi ít tiền vào 1 cái gì đó hay là đốt tiền hóa sớ. Đối diện Đền Giải Oan lại có relay xe cáp như thấy, và đi ngnag đây bà con vãi tiền (tiền nhỏ thôi, cở nghìn đồng tường đương với 5 cents) ra cửa xe. Đã có bảng cầm nhưng làm sao cầm tín ngưỡng được, sẽ bị la là đàn áp tôn giáo Mỹ nó cấm vận lại thì có khổ không.
Dù sao tiền đóng góp gọp lại cũng nhiều, 20 tờ là 20 nghìn tức 1 đô chứ đâu có đùa, ngày lễ hội chắc trăm đô/1 giờ cũng có thể. Nhưng mà có 1 mớ là tiền mả, coi chừng.
Từ nhà ga xe cáp lên vài thềm cấp thì sẽ đến cửa xuống động Hương Tích, là Chùa Trong. Nếu bạn đọc chọn đi bộ từ dưới Chùa Trò lên thì đây cũng là đích đến. Trời nóng 39 độ như hôm nay thì là sau chừng 50 phút thôi - ngồi xe cáp là ít thua 15 phút. Đó là nói nếu không chết dọc đường vì heat stroke hay hạt-á-tác.
Qua cái cổng đá này là 1 cầu thang cấp đi xuống động khá sâu phía dưới. Gặp chú tiểu này ngồi đây nghe ve sầu.
Một làn khói hương phản phất trong động. Màu vàng là ánh đèn phía sau trong không gian "chùa", là nơi dựng các bàn thờ Phật mà bạn đọc sẽ xem trong trang sau.
Chùa Hương cũng như Sông Hương là nói về khói hương này, hay nói khác hơn thì là mùi hương trầm này, không phải mùi thơm nước hoa Chanel Năm bờ Five. Dịch giả nào chế ra là Perfume Pagoda và Perfume River báo hại thằng Tây thằng Mỹ nó lầm từ xưa đến nay. Cái dốt nó nguy hiểm nếu 1 là nó ra trước, hai là nó bị lập đi lập lại quá nhiều lần. Cái sai cũng như cái láo nói hoài là người ta tin. Bây giờ làm sao sửa đây hả?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét