Thứ Sáu, 5 tháng 7, 2013

Suối Yến

Chùa Hương 2013:      1.  2.  3.  4.  5.   


Đến ngôi chùa chính của quần thể Chùa Hương, cũng như hầu hết các chùa đền đình khác đều phải đi bằng đò, chừng 3 cây số giữa vùng ruộng ngập trên con sông rộng gọi là Suối Yến.
Từ bên này Bến Đục nhìn qua là Đền Trình là Đến Ngũ Nhạc.
Đường vào các khu vực cổ xưa có các đền hay chùa ngoài Bắc này đều có 1 cái đến giữ cửa gọi là đền trình, khách hành hương thập phương vào viếng thì phải ghé "trình" lễ với thần hoàng đia phương.


Bấy giờ là tháng Năm mùa Hè, ẩm độ gần 100% trên song nên chụp hình sẽ thấy 1 làn hơi mờ, không phải là sương như trong thơ của ông Nhược Pháp, là sương mai mùa Xuân, mùa trẫy hội Chùa Hương.

Thuyền đi. Bến Đục qua.
Mỗi lúc gặp người ra,
Thẹn thùng em không nói:
"Nam vô A-di-đà!"

Câu này ai không là địa phương hay Hà Nội có thể không hiểu. Đó là câu chào người lạ khi gặp nhau, đi ngược đường, trên đò, tại quán xá, trong chùa. Cho đến nay còn 1 số người  chào như vậy khi vào đây, thay vì "Chào anh chào chị" như khi mình lịch sự ngoài đời thường. Có các cậu nghịch hay sửa lại khi gặp gái đẹp như là "Nam mô a mi là... đep!" chẳng hạn.


Réo rắt suối đưa quanh
Ven bờ, ngọn núi xanh
Nhịp cầu xa nho nhỏ
Cảnh đẹp gần như tranh



Đến Bến Trò, là bến Chùa Trò hoặc Chùa Ngoài còn gọi là Chùa Thiên Trù.


Đi Chùa Hương là 1 chuyến du ngoạn sơn thủy, không phải chỉ đi đến 1 cái chùa. Như thấy trong thi văn, người xưa cũng cho đó là 1 cuộc xuât hành du Xuân.




Chùa Hương 2013:      1.  2.  3.  4.  5.   


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét