Thứ Sáu, 11 tháng 11, 2016

Hà Tiên xe ôm

Trong du ký này:       1.  2.  3.  4.  5.  6.  7.   8.  9.  10   ⏩

Một vòng xe ôm quanh thị xã Hà Tiên.
Một thành phố nhỏ, dân số chừng 40,000 người. Nhìn phố xá và nhà ở thì đủ thấy rằng không có cái chen chúc quen thuộc của những đô thị lớn - xóm, hẽm nheo nhúc dân cư.


Sáng, trưa hay chiều không gian đều an nhàn, yên ả. Vị trí bên bờ biển cả bảo đảm không khí trong lành.

Sái giờ cơm thì tìm cho ra chổ ăn dằn bụng hơi bị khó.










Bến tàu cao tố c đi Phú Quốc. Người người đi về tấp nập. Trên chuyến xe đò từ Châu Đốc xuống đã thấy bà con (từ CĐ) dang ngồi xe đã đặt mua vé qua điện thoại di động đặng xuống xe là lên tàu. Vé 300,000 đồng 1 lượt. Chừng 2 tiếng 30 phút đến Phú Quốc.
Tàu chở chừng trên 250 người. Có tuyến đi Rạch Giá, đảo Nam Du. Các con tàu đều có tên là Super Dong. Nói nhỏ chớ, chủ nhân không biết là 'dong' tiếng lóng Mỹ là con ku. Bạn đọc có giao tiếp với Mỹ nhớ đọc chữ 'đồng' là (nghe như) 'đông' nghe, đừng phát ra là 'đong' (như đong gạo) vì như vậy là tiếng lóng đó, là con ku.

Ai đi Phú Quốc còn có thể theo loại phà này, tức nhiên là 'thấp  tốc' nhưng chắc nhàn hơn, giống như cruise có thể. Ai mang xe tư nhân theo ra Phú Quốc lái cũng tiện. Thấy các chuyến đi về liên tục trong ngày không đậu bến lâu. Ban đêm thì không chạy. Nghe nói 4 tiếng là tới Phú Quốc.


Ghe lớn như thế này thời 'vượt biên đăng kỳ' có thể chở đến trên 200 người hay nhiều hơn nữa, chỉ 1 ngày là tới Mã Lai hay Thái Lan. 
Một khu đóng và bảo trì tàu gỗ bên bờ hồ Đông Hồ. Thời vượt biên bán chính thưc chắc cũng rộn ràng như vậy (như em đã chứng kiến ở các nơi khác từ Sài Gòn qua Cần Thơ đến Rạch Giá thời đó)

Chợ chồm hổm dưới chân cầu Tô Châu (và thưa không phải là 'cây cầu biên giới có người đẹp Tô Châu trong bài hát ông Phạm Duy - cầu đó và Tô Châu đó là bên Tàu). Chợ do người làm cá lẻ tẻ trên sông hồ, họp buồi sáng sớm truoc thềm chợ cá lớn hình trên.



Một vòng ra cửa khẩu Xà Xịa, cách thị xã chừng 10 cây số.

Nông thôn vùng biên giới Hà Tiên.
Xe "chuyên dụng" vận chuyễn gì mà cần phải có nước, chắc là cá cua tôm tiếp tế cho các casinos bên kia cửa khẩu quốc tế.
Cấm chụp hình và không có giấy tờ thì miễn đến (em thì đã giao passport cho khách sạn rồi)
Casinos, vách tường gạch trông thấy là biên giới.


Một cái chùa có cái lò gạch tên là Chùa Lò Gạch, giữa thị xã bên cạnh lăng họ mạc. Chắc chùa quốc doanh vì đọc đâu cũng thấy ghi lịch sử các vị tu sĩ và ân nhân là dân "kháng chiến", chống Pháp đã rồi chống phe quốc gia.



Chính thức tên là chùa Phật Đà. Xưa (1945) bắt đầu bằng cái lò gạch bỏ phế đó.



Trong du ký này:       1.  2.  3.  4.  5.  6.  7.   8.  9.  10   ⏩





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét