Thứ Tư, 11 tháng 5, 2016
Thứ Ba, 10 tháng 5, 2016
Tây Yên Bái
Đường lên Điện Biên: ⏪ ... 11. 12. 13. 14.
Mù Căn Chải, Tú Lệ, Nghĩa Lộ
Gần đến Mù Căn Chải trong cái doi phía Tây - vùng núi - của tỉnh Yên Bái thì người dân là dân tộc Hmong nhiều (trọng tâm hình học của tỉnh Yên Bái nghiên về hướng Sông Hồng - tên cổ truyền khúc trên Phú Thọ là Sông Thao - ở phía Đông, là vùng trung du. Tình lỵ Yên Bái nằm trên Sông Hồng)
Mù Căn Chải, Tú Lệ, Nghĩa Lộ
Gần đến Mù Căn Chải trong cái doi phía Tây - vùng núi - của tỉnh Yên Bái thì người dân là dân tộc Hmong nhiều (trọng tâm hình học của tỉnh Yên Bái nghiên về hướng Sông Hồng - tên cổ truyền khúc trên Phú Thọ là Sông Thao - ở phía Đông, là vùng trung du. Tình lỵ Yên Bái nằm trên Sông Hồng)
Canh nông tại dây là cổ truyền Hmong, ruộng bậc thang như từ Vân Nam bên Tàu nhưng với sắc thái địa phương. Người đẹp này thì dân tộc gì mà nước da và đôi chân mày cũng đã làm thằng viết hoa mắt lên một thoáng lâng lâng.
Mù Căn Chải thì chả là cái gì nhưng vì đường lộ mới làm tốt, nhiều du khách trong và ngoài nước kéo lên xem ồ ạt (vào cao điểm mùa lúa chín, ruộng nhiều màu, thì không có phòng trọ và đướng tắc nghẽn) dân cư tụ ra ven đường và người từ dưới xuôi lên làm ăn, nên tạo ra 1 thị trấn nhỏ nhỏ bên đường QL 32, từ 1 cái bản làng ở một vùng rất sâu rất xa.
Mùa này toán thằng viết đến thì là "thấp điểm" nên khá yên ả. Yên ả đến buồn tê tái.
Nhưng rất dễ thương.
Ăn uống thì chả có gì, cũng ba cái rau dân tộc, cái heo cái gà luộc nhưng vì tươi sống nên rất hài lòng cái bụng. Thương vụ bình dân mộc mạc chỉ vừa biết nấu cơm căn bản, mà mình lên đây đâu để ăn ngon. Một số phòng ngủ, nhà trọ xuất hiện những năm gần đây vì có nhu cầu là du khách đến thị trấn nhỏ bên đường để xem cảnh ruộng bậc thang tại đây và Tú Lệ cách đây chút đỉnh. Các phòng ngủ nhỏ này ít ai biết số lượng và số giường, ngay cả các thương vụ du lịch tại Hà Nội. Du khách phải tự tìm kiếm lấy hoặc có phương án xin ngủ nhà dân, ngủ tại Nghĩa Lộ.
Cái ruộng bậc thang thì không phải mùa đẹp. Lại nữa chúng em chỉ ghé bên dường lộ chụp vội vài tấm rồi đi, mỗi nơi chừng năm ba phút.Cái tình hình di chuyển bằng phương tiện thì còn hơi... sáng tạo.
Sung mãn như châu thổ Cửu Long thì không, nhưng lầm than đói khổ cũng là không phải, nhất định không phải. Xin chúc lành cho bà con, anh chị, các cháu. Chúc ngày càng bớt vất vả, năng xuất cao hơn.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)